• MÓN ĂN CHAY DINH DƯỠNG
  • HỎI ĐÁP VỀ VẤN ĐỀ ĂN CHAY
  • NHỮNG CÂU CHUYỆN LUÂN HỒI ĐẦY BÍ ẨN
  • Người theo dõi

    Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

    Tâm Ngữ Dặn Dò Của Lão Sư ( Phần 2 )




    51. Bình thường không đọc sách và huấn văn của thánh hiền, nên không thể thể ngộ được tâm chí của thánh hiền. Khi gặp phải nguy khốn, làm sao thản nhiên để đối diện với sự lựa chọn sinh tử và thăng giáng?
    52. Trái tim của Lão Sư đã thấy mệt mỏi rồi, ai có thể hiểu được? Ai có thể sẻ chia? Hy vọng các con tiến vẫn có thể bàn, lui có thể tu. Cũng như lời Lão Sư từng nói: tu đạo tu tâm, bàn đạo tận tâm, tu bản thân mình để cứu người khác, nhưng khi đã bắt đầu thì phải kiên trì đến cùng.
    53. Người tu đạo trước khi liễu đạo, tuyệt không thể có lòng tham vọng tưởng, hoặc khẳng định công đức thành tựu của chính mình, sai một ý niệm lập tức sẽ sa vào vòng ma đạo.
    54. Đối với bản thân phải nghiêm giữ giới luật, khoan dung với người khác. Luôn giữ một tâm niệm khoan dung tha thứ, với những đạo thân biết hối lỗi luôn mở ra một con đường rộng để họ quay về.
    55. Nếu cầu sự giải thoát trong kiếp này, thì cái duyên với Lão Sư, cũng chỉ trong kiếp này mà thôi. Nếu có thể Phật từ niệm quảng đại bồ tát mà không bị mê muội, quảng kết thiện duyên làm lợi cho chúng sinh, thì nguyên hội tiếp theo ắt hẳn sẽ đến trần gian nữa. Như thế sẽ mãi làm bạn với Lão Sư độ hóa ta bà, đời đời kiếp kiếp đều làm sư hữu, thế mới là bi nguyện hào tình vĩnh hằng của người tu đạo.
    56. Trân trọng tâm niệm trong mỗi phút mỗi giây, hộ trì điểm linh quang của sinh mệnh này.
    57. Thiên thời trong giờ phút này vô cùng nguy cấp, chúng sinh đang sống trong đại tai nạn, sao có thể không cố gắng nắm bắt thời gian để tận tâm tu bàn! Làm sao còn thời gian để phê bình những thị phi trong các mối quan hệ con người với nhau? Các con còn bao nhiêu thời gian để lãng phí nữa đây!
    58. Đồ nhi ạ! Thiên thời đã không còn cho phép các con chậm chạp trì hoãn nữa, đã là lúc nên tinh tiến, không phụ ân đức trợ hóa và chờ đợi của chư Phật.
    59. Nếu trong quá trình tu bàn, không có nhiều thử thách và sự cản trở trong nhân sự, thì làm sao nuôi dưỡng hậu đức và đề cao tâm tính? Hy vọng đồ nhi biết hiểu và thông cảm, thế mới không sinh ra sự oán trách, phiền não trong nghịch cảnh, như thế sẽ tạo ra sự trầm luân.
    60. Trân trọng mỗi một thử thách có thể thành tựu chính mình, tôn trọng mỗi một sự phê bình và cách nhìn của chúng sinh. Xũng nên học cách tiếp nhận sự chỉ điểm và oán trách của người khác, tất cả đều dùng một tấm lòng dung nạp hoan hỉ để tiếp nhận. Lão Sư sẽ chúc phúc cho các con, như thế không những xây dựng được một nhân cách cá nhân hoàn mỹ, mà còn dựng nên một đạo trường hoàn mỹ và an lành hòa thuận.
    61. Phải cầu nguyện cho những chúng sinh trên thế giới khổ nạn, hy vọng họ cũng sẽ có thành tựu. Nếu các con biết nghĩ, Lão Sư sẽ không phải lo lắng nhiều. Lúc đó Lão Sư sẽ có thể dùng lòng yêu thương và sự quan tâm này dành cho những chúng sinh khách, thúc đẩy thiện nhân duyên của những chúng sinh đó đến sớm hơn.
    62. Luôn trân trọng tất cả nhân duyên, nhưng không tham cầu nhất định có tất cả nhân duyên, thế thì mọi nhân duyên sẽ không trở thành chướng ngại trên con đường tu đạo của các con.
    63. Tôn kính tiên Phật nhưng không quá chú trọng hình tượng.
    64. Xem nhẹ bản thân mình giảm bớt những mối lo không đáng, đừng để mối tình duyên của tình cảm làm cho mình mất hết tất cả.
    65. Luôn giữ sự tỉnh táo trong tâm niệm mà không cố chấp trong tình cảm, như thế những kiếp sau sẽ không mê muội nữa.
    66. Luôn giữ lòng tu đạo chân thành, bất luận hoàn cảnh bên trong hay bên ngoài thuận lợi hay nghịch cảnh.
    67. Phải học cái sự ẩn của Sư Mẫu.
    68. Giới luật tam thanh nhật định phải tuân thủ, công tư phân minh, không được lấy chúng sinh làm lợi cho bản thân mình.
    69. Không nên chỉ biết bàn tán thị phi của kẻ khác, nên nhìn vào cái ưu điểm của họ, nhờ vào đó để hiểu ra cái đẹp và trong sáng của nhân tính, như thế mới là trí tuệ bao la.
    70. Thành toàn nhân tài nên chú ý cái đức thật sự, một vị nhân tài anh hùng thành tựu trong tiếng vỗ tay của mọi người. Nhưng một hào kiệt chân chính cũng sẽ âm thầm hi sinh khi không có sự khen ngợi của mọi người xung quanh.
    71. Đề bạt nhân tài nên chú ý đến sự phù hợp giữa cái thực và cái danh của người được đề bạt, nếu như làm được, mới không cản trở thiên thời và nhân sự.
    72. Người tu đạo luôn sãn sàng quẳng đi những sự trở ngại gánh nặng thân nội thân ngoại, tâm nội tâm ngoại, thế mới được tiêu diêu tự tại.
    73. Học để trở thành mọt dòng suối trong lành trong cái thế tục nhuốc nhơ, một ngọn nến trong cái cảnh gió mưa u ám.
    74. Một nhân tài trung thực, một người tu đạo biết bổn phận, đó mới là người trời cao yêu quý nhất.
    75. Người tu đạo phải thuộc lòng tất cả Phật quy lễ tiết, đây là những bài học cơ bản nhất trong tu đạo.
    76. Gặp phải vấn đề trọng đại nan giải, phải thường khấu đầu trước Lão Mẫu. Nếu thật sự chân thành, điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Cái ý niệm đầu tiên trong lúc quên đi bản thân mình, đó chính là điều gợi mở mà trời cao đã ban cho con. Lão Sư cũng chưa từng gánh vác đại sự tam tào phổ độ, năm ấy khi gặp phải vấn đề nan giải cũng làm như thế.
    77. Tôn trọng tất cả nhân duyên của đạo trường và chúng sinh. Cũng trân trọng những nhân duyên trời cao đã ban tặng, tận tâm tu bàn, đừng phụ bỏ lần gặp gỡ đặc biệt sáu vạn năm mới được một lần này.
    78. Cái đạo vụ mà chúng ta hộ trì lo toan, không thuộc về bất cứ ai mà của Lão Mẫu. Sự lãnh đạo trong nhân sự, đó là thể hiện của sự tụ họp nhân duyên. Thế nên không nên tồn tại suy nghĩ tu đạo vì một người nào đó. Phải mở rộng tấm lòng của các con để nâng cao lý niệm tu đạo bàn đạo, trong lúc kiến đạo thành đạo để quảng kết thiện duyên. Trong lúc vận chuyển càn khôn mở rộng đạo trường, phải để tất cả mọi người đều được thành tựu. Chỉ cần có một ít thành quả, cũng nên biết ơn trong lúc hồi hướng, chuyển tất cả thành quả đó về cho Lão Mẫu chúng ta.
    79. Trong ngay lúc này, có biết bao nhiêu chúng sinh đang chịu khổ, luân hồi, có bao nhiêu tu sĩ đang trầm luân và chịu khảo, nghĩ đến đây các con có biết trong lòng của Lão Sư cay đắng biết dường nào? Hy vọng các con ngay trong lúc này nên cầu nguyện và hồi hướng cho nghìn vạn chúng sinh, Phật ra tấm lòng từ bi yêu thương, nguyện cho họ được siêu việt.
    80. Nên hiểu sâu hơn về tình cảm của họ, giúp họ giải tỏa được hoài nghi và giải thoát. Con người không phải thánh triết, ai không có tội lỗi ở thân và tâm. Nên dùng trái tim khoan dung để giúp đỡ họ, thoát khỏi nỗi dày vò của sự hối hận và đau khổ, đồng thời chờ đợi để họ quay về và bắt đầu lại cuộc sống.
    81. Chư Phật bồ tát và chúng sinh của tam giới thập phương, cũng thấy hân hạnh cho nhân duyên phổ độ Di Lặc ứng vận lần này. Họ đã dùng hết bi nguyện toàn tâm cố gắng cho công tác tu viên tam tào, trong đó chủ đạo cho cuộc nhân duyên này lại trông chờ vào nhân gian hoàn thành. Đồ nhi ạ! Nhóm bạch dương tu sĩ các con nên biết nắm bắt thời cơ tốt đẹp này, không tham không cầu chân thành thực tu, mới không phụ công trời cao đã trợ hóa.
    82. Mạc hậu rồi, tất cả chân ngụy thiện ác và tốt xấu, dần dần hiện rõ. Đây không phải do trời cao đề ra đề thi mà do tâm thái của người tu đạo có sự thiên lệch và lạc lõng. Đều do nghĩ không thông vấn đề đạo danh đạo quyền đạo thế, và sự phân tranh nhân sự gây ra. Đây chính là nguyên nhân “ma do tâm sinh”, tự tìm lấy khảo nghiệm cho mình. Cho nên tu đạo nhất định phải thận trọng tâm niệm về việc ẩn mình trước mọi người!
    83. Lão Sư vô tài vô đức, chưa thể cảm hóa các đồ nhi có thể tu đạo trọn vẹn từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc. Điều này dẫn đến cục diện tự lập chuyên quyền chia năm sẻ bảy của ngày hôm nay. Chỉ hận Lão Sư chưa thể sống lâu ở trần gian để tận một chút công sức. Có bao nhiêu người đã vận hành đạo trường diệu đức vô thượng như một trò đùa, thật đáng thổ thẹn trước ân điển của hoàng mẫu và ký thác kỳ vọng của lão Tổ Sư.
    84. Những người tu đạo ở trần gian, đối với sự được mất của công đức, danh tiếng và hình tướng bên ngoài đã quá chú trọng, không thể xem nhẹ nó. Vì thế hễ mỗi khi tạo nên được một đạo vụ, cũng là lúc nảy sinh vô số quấy nhiễu và tạo ra rất nhiều nhân quả. Ngược lại không dễ dạy dỗ như các U Minh quỷ hồn và oan khiếm, vì họ đã và đang chịu khổ nên không dám tham cầu điều gì cả. Đối với họ, chỉ cần được quỳ nghe một lần pháp hộ, nghe pháp vũ phạn âm của chư Phật, thêm một lần tiếp thu được Phật quang phổ chiếu. Ngay lập tức, họ đã có thể buông xuống tham, sân, si, mạn ở trong lòng, cũng không sinh ra vô số vọng tâm công đức và danh lợi. Trong sự biết ơn và sám hối nghe lời dạy của Tiên Phật, bên cạnh đó trợ hóa đạo vụ ở khắp nơi. Vì thế ngay lúc đó có thể siêu việt thoát khổ, đây cũng là điều quý báu của việc dưới độ U Minh của quỷ hồn.
    85. Trong giới U Minh của địa phủ, cũng có bàn sự nhân viên, giảng sư, giảng viên, hộ trì nhân duyên Thiên Đạo ứng vận và hỗ trợ Địa Tạng Cổ Phật chăm sóc những anh chị em U Minh đang chờ siêu bạt và thoát khổ. Lão Mẫu đối với họ cũng vô cùng ưu đãi, vì thân ở địa ngục, hiểu rõ cái khổ ở dưới địa ngục, sự biết ơn và cảm ngộ đối với thiên ân sư đức càng chân thành hơn các con. Ít ra họ không có tâm thị phi của người trên thế gian. Đồ nhi ơi! Các con nên nghĩ làm cách nào để tận tâm tận lực tu trì, để Lão Sư và Sư Mẫu của các con không phải lo lắng.
    86. Đạo trường hôm nay ít nhiều có vẻ khí tượng. Đệ tử của Hoạt Phật khắp thiên hạ, nhìn bên ngoài đáng lẽ phải thấy rất vui, nhưng Lão Sư lại thấy thổ thẹn. Ta chỉ là một hòa thượng điên cuồng, không có một chút năng lực nào cả, hôm nay gánh lấy một hư danh đạo sư tam tào. Thật ra tất cả những vinh dự này đều thuộc về ân điển của Lão Mẫu và hồng từ của Tổ Sư. Và việc mở rộng đạo vụ cũng phải nhờ vào thập phương chư Phật bồ tát. Họ đều phụng Mẫu mệnh làm những công tác thành toàn trợ hóa. Họ có cái đức của sự trợ giúp âm thầm một cách vô danh, nhưng khổ tâm vận chuyển càn khôn thì thật rõ rang. Đồ nhi ạ! Bằng sức của chúng ta làm thế nào để Phật triển đạo vụ khắp tứ hải vạn quốc? Rồi làm thế nào để quảng kết thiện duyên với chúng sinh? Hy vọng đồ nhi trong mọi giờ phút đều lễ kính ân điển của thập phương chư Phật bồ tát một cách sâu sắc.
    87. Một miếu đường nguy nga và Phật điện trang nghiêm, đương nhiên đạo trường không thể khiếm khuyết. Nhưng người tu đạo bàn đạo, nếu chỉ biết so đo tính toán danh tướng, sẽ không đúng với đạo bổn đạo chỉ. Năm ấy cả một ngôi chùa Lão Sư cũng không có, nhẹ nhàng đi khắp chân trời, chẳng phải đã có thể tiêu diêu một cách vô tư lự hay sao? Trong niên đại hữu hạn của thiên thời lúc này, đem những thiện tài mà chúng sinh đã thật lòng phụng hiến, chuyển dụng bố thí cho những khổ nạn ở nhân gian, hỗ trợ việc bảo vệ môi trường và cung cấp dược phẩm y tế, cũng là một con đường tốt đẹp cho tu sĩ bạch dương.
    88. Ngay lúc này quả đất đã khô cằn và nhiều lỗ thủng, nếu không hết sức tu sửa và chỉnh trị, thì quả tinh cầu đẹp đẽ này, sẽ bị hao mòn và hủy diệt trong tay của các con. Tiên Phật ở các phương pháp giới đều đang lo lắng cho các con. Đồ nhi ạ! Ngoài việc làm những công tác bảo vệ môi trường thuộc về đạo đức trong tâm linh, còn phải thật sự hỗ trợ và tham gia những hoạt động bảo vệ môi trường.
    89. Sự mở rộng và tạo dựng đạo vụ một nửa nhờ vào sức người một nửa do trời cao, thành khẩn cảm động lòng trời, khi nhân duyên chín muồi tự nhiên sẽ có được thành công. Đạo vụ được hoằng triển đương nhiên đáng để chúc mừng, nhưng cũng đừng quên cứu hộ và quan tâm đến chúng sinh khổ nạn trên thế giới. Trước mắt nội loạn ở Somalia và Bosnia, bạo động ở Campuchia, khổ nạn của dân tộc Kurdistan. Đồ nhi ạ! Họ cũng là con cái của Lão Mẫu, cũng là người thân từ nhiều kiếp trước của các con. Hy vọng có thể cầu nguyện chúc phúc hay hồi hướng công đức thiện niệm. Nếu có thể, hãy thực hiện ngay những hoạt động hỗ trợ thực tế một cách nhanh chóng và thiết thực.
    90. Tu đạo một cách thực tại, cố gắng hộ trì tuệ mệnh của đạo bồn. Lão Sư chẳng để lại gì cho các con, chỉ cần các con có thể đối đãi tốt với hàng nghìn hàng vạn anh chị em chân tu thực luyện. Để cho họ đi lên, để cho họ thành tựu, để cho họ về đến lý thiên. Cổ đức dạy: “ Nếu muốn chứng vô thượng Phật đạo, trước tiên phải làm trâu bò cho chúng sinh”. Người tu đạo phải có tinh thần để chúng sinh đạp lên trên đôi vai của mình mà thành đạo. Lão Sư nguyện như chư Phật bồ tát, lấy máu thịt của mình lót đường cho chúng sinh tu đạo thành Phật một cách vững vàng.
    91. Nghiêm khắc mà nói, những khổ tâm mà người tu đạo đã bỏ ra suốt quá trình tu bàn, chẳng thể gọi là công đức? Dù cho có một ít công đức, nghĩ lại, các con có phải trả lại cho nhân quả nợ nghiệp hay không, có phải hồi hướng cho ân đức của cha mẹ tổ tiên hay không, có phải bảo bình an phùng hung hóa cát, có cần phải để lại một ít vốn để về trời gặp Lão Mẫu hay không. Trừ đi những tội lỗi sai sót các con đã phạm trong ngày thường, các đồ nhi ạ, các con còn dám tự hào xưng rằng mình có công đức hay không?
    92. Phần trên Lão Sư từng hy vọng các con học được chữ ẩn của Sư Mẫu, có thể các con không hiểu rõ, hôm nay Lão Sư nói rõ hơn. Người tu đạo nên noi theo tấm lòng của Sư Mẫu người, ẩn danh với nhân gian, ẩn tướng với tam tào, ẩn công đức với thiên hạ. Cái danh tướng điên cuồng của Lão Sư chúng sinh đều biết, nhưng cái tuệ đức của Sư Mẫu các con không phải ai cũng biết, thật sự rất cao minh. Điểm này thì cả Lão Sư cũng không sánh được, nên thời kỳ mạc hậu, người tu đạo phải biết ẩn mình dưới ánh hào quang, không màng đến danh, khiêm nhường cái đức, không nên quá lộ rõ danh tướng, mà để thiên ân sư đức luôn soi sang tâm hồn của chúng sinh.
    93. Tương lai sẽ có sự xuất hiện những kỳ dị quái tướng ba mươi sáu Cung Trường giả, bảy mươi hai Di Lặc giả. Thật ra cũng xuất Phật từ bên trong  chứ không phải bên ngoài. Nhưng nhìn hiện tượng chia năm sẻ bảy và tranh quyền của đạo trường ngày hôm nay, cũng đều do sự can dự của lòng riêng mà gây ra. Vô tình thiên quân thoái vị mà ma linh thâm nhập, mọi rối loạn và khảo nghiệm sinh ra từ đó. Nếu không tự giác thì sẽ sa vào lầm lạc và bị thiên lệch mà bản thân không biết. Hy vọng các đồ nhi luôn trau dồi tam học bao gồm giới định tuệ, mới có được chân trí tuệ để phá bỏ sự vô minh của vô lượng kiếp, tu đạo một cách quang minh lỗi lạc, mới không bị cám dỗ.
    94. Người tu đạo phải có quy củ, chân thành. Dù cho con chỉ là một tiểu hậu học rửa nhà vệ sinh, đưa khăn, sau này vẫn có thể thành tựu thiên tước. Nếu chỉ chú trọng biểu hiện, tính toán công đức mà nghĩ rằng mình là quân tử, không có tấm lòng khoan hậu rộng lượng, dung nạp ôn hòa để tiếp dẫn chúng sinh, thì không thể liền mạch với lòng trời. Như thế thì thành tựu cũng có giới hạn, vả lại thành đạo trong một kiếp không có nghĩa bảo đảm đời đời kiếp kiếp không thoái chuyển. Thế mới biết người tu đạo rất cần rèn luyện cái tâm chí thuần, chí thành, chí chân, và chịu cực chịu khổ không oán than. Quan trọng hơn là luôn đối đãi tốt với những chúng sinh chưa độ chưa ngộ.
    95. Làm tam tài phải thanh tĩnh quang minh, chỉ tồn tại lòng trời để vận chuyển càn khôn. Luôn kiên trì tâm niệm vô vi vô ngã kiến đạo thành đạo, ắt có thể thành tựu vô biên lượng chúng sinh. Thành tựu ngày sau không thua gì những tiền bối khai đạo một phương. Nếu không lâu ngày sẽ cảm thấy nhàm chán, chỉ thấy lòng người mà quên đi mối liên hệ lòng trời Phật ý. Như vậy sẽ dễ dàng tự rơi vào cảnh khó không thể ngộ được tinh vi, cũng không thể đi vào cảnh giới đại hóa lưu hành, thong suốt không trở ngại dung hòa viên mãn với chư Phật. Không liễu được nguyện, tương lai làm thế nào trở về Nam Hoa Cung phúc mệnh?
    96. Người tu đạo có thể vượt qua vòng danh lợi trên thế tục đã không dễ dàng, đừng để mình rơi vào một vòng luẩn quẩn khác. Sự thành lập đoàn thể danh tiếng bên ngoài chỉ có tính công việc, thật ra cũng chỉ để thích nghi hoàn cảnh nhân duyên mà thôi. Chỉ cần ủy thác người khác chuyên phụ trách phối hợp thúc đẩy là được, là một tiền hiền cũ, không nhất định phải có danh vị. Cũng nên biết sự quý báu của Thiên Đạo phổ độ, vẫn âm thầm chọn lựa những người hiền lương. Cái đức của người quân tử sẽ dần được biểu hiện, đừng chú ý đến việc tuyên truyền trên những phương tiện truyền thông, chỉ thấy cái tiếng tăm, chỉ nghe tiếng vỗ tay khen ngợi, mà đánh mất đi cái sự rộng lượng và thụ mệnh trong lúc lâm nguy và ủy thác trọng trách trong tâm hoài. Cái mà Lão Sư và Sư Mẫu các con để lại cho đồ nhi là đạo bàn chứ không phải đoàn thể giáo hội!
    97. Người tu đạo thời kỳ mạt hậu phải cẩn thận gìn giữ tâm niệm không được phép thiên lệch một chút nào cả, nếu không nhất định sẽ gây ra sự trầm luân cho chính bản thân mình. Vì nhân quả oan nợ từ những kiếp trước của chúng sinh, họ đã thống nhất với giới Tu La, sẽ không dùng cách đòi nợ mạng và hồi hướng công đức. Cái mà họ cần chính là hậu quả thiên lệch trong tâm niệm của người trong cuộc, gây ra sự phản bội thánh linh của cá nhân đó, sau đó kéo theo sự trầm luân của cửu huyền thất tổ, dần dần chia rẽ và hủy diệt đạo vụ một phương nào đó. Đồ nhi ạ! Hãy nhìn xem hiện tượng phân chia và rối loạn trong một số Đạo trường, sao không nhanh chóng tự giác tự tĩnh tự ngộ.
    98. Đừng tranh công đoạt quả trên đạo trường, phê bình sự thật giả của những thiên mệnh tổ tuyến khác, rồi yêu cầu đạo thân phải điểm huyền thêm một lần nữa rồi mới tin tưởng. Thậm chí ngay cả những đạo thân cũng một lão tiền nhân lãnh đạo nhưng không cùng tiền nhân hay điểm truyền sư cũng bắt người ta điểm lại, hay bảo rằng cái điểm của người khác vô hiệu. Không lẽ Lão Sư thừa lệnh ký thác của Lão Mẫu và Tổ Sư, đem cái thiên mệnh nhất chỉ chân truyền chí tôn chí quý, ban cho các con đi tu bàn, chỉ có tay của con mới là ngón tay vàng còn người khác là ngón tay sắt chăng? Thật là một lý luận vô lý! Một ý niệm tham vọng, một câu nói vu khống, làm tổn hại đến cái gian khổ khó khăn hộ trì thánh hỏa thiên mệnh của Tổ Sư bao đời. Làm như vậy quả thật là phạm vào cái đại giới xuất Phật thân huyết, phá vỡ sự hòa hợp tăng đoàn! Chỉ cần không làm trái trời, không phản bội Tổ Sư, không tự mình xưng tôn, thiên mệnh các tổ các tuyến đều do tiền bối tự mình phụ trách với bề trên. Dẫu sao thì thiên mệnh kim tuyến được dựng nên trên cơ sở chân tu thực bàn, thật sự hy vọng các đồ nhi tôn trọng nguồn gốc hệ thống các tổ các tuyến, kiến đạo thành đạo cùng nhau thành toàn cùng nhau gìn giữ sự an lành hòa thuận của đạo trường tam tào.
    99. Thầy mới từ Thần Chân Cố Quốc ở Đông Bắc, thủ đoạn của Tu La rất tàn bạo. Gần đây bên ấy có hơn một trăm đệ tử đối diện với kiếp số, họ lâm nguy nhưng vẫn kiên trì nguyện giới, chết không hối hận. Họ cứ kêu gọi Lão Sư từ bi, Lão Sư biết rõ họ nhất định không khuất phục trước uy vũ để liễu đạo thành nhân, muốn cứu nhưng không được cứu, Lão Sư đau xót muôn phần! Trong mấy chục năm bên ấy vẫn có vô số đồ nhi trong hoàn cảnh không thể tu bàn còn duy trì truyền thống tốt đẹp, trong bể máu ngục tù cay đắng họ vẫn hộ trì sự trang nghiêm của huệ mệnh. Họ chân tu chân luyện không tham không cầu, đây là điều mà các con những ai đang sống trong đạo trường ở một đất nước tự do không thể sánh được! Thời gian đã đến, Lão Sư không thể không nói rõ, nếu các con không cố gắng tu bàn, trân trọng những ân điển trời cao đã ban tặng, vẫn còn quá để ý đến sự phân tranh trong nhân sự, sau này nhất định sẽ có tầng địa ngục thứ 19, 20, 21 đang chờ sự trầm luân của các con!
    100. Thời cơ bàn đạo ở Trung Quốc Đại Lục vẫn chưa đến, nếu có nhân duyên có thể bắt đầu gieo giống, nhưng phải cẩn thận bảo vệ an toàn cho bản thân. Đừng để sơ ý rồi chịu tổn thương một cách vô tội, cũng đừng nên liên hệ với những lão tiền nhân ở Đại Lục năm xưa, để tránh liên lụy đến an nguy của họ. Đây cũng là việc bảo vệ đạo chủng nhân tài cho Di Lặc Tổ Sư! Thiên thời đã đến lúc phân phán, đồ nhi ạ! Người tu, bàn đạo chỉ còn cách một mạng giao cho trời, toàn tâm toàn lực mà chân tu thực bàn, đừng tiếp tục mơ hồ nữa!
    101. Năm xưa trong lúc Lão Sư tu bàn đạo, thật ra cũng chỉ mang thân phận điểm truyền sư, chẳng qua thêm một trách nhiệm truyền thừa đạo thống. Từ lúc cùng lãnh thiên mệnh với Sư Mẫu các con trước lò bát quái chỉ bàn được 17 năm thì quy không, tất cả thành tựu đều nhờ ân thí của Lão Mẫu, sao có thể gọi là công của chúng ta được! Ngày này các con có rất nhiều điểm truyền sư có thâm niên bàn đạo và đảm nhiệm chức trách lâu hơn cả Lão Sư, nhưng xin tự hỏi rằng đức tính, chân công thực hiện và cả danh vị có phù hợp, không hổ thẹn với lòng hay không? Sau khi các tiền bối quy không, không báo ân liễu nguyện, hộ trì sự an ninh của đại đạo trường, ngược lại còn tự lập nhà riêng, lôi kéo hậu học công kích nhau, làm cho nghìn vạn đạo thân bàng hoàng mất phương hướng, như vậy thật có lỗi với ân trạch của Lão Mẫu và sự từ bi của thập phương chư Phật! Lão Sư vô đức, hay để Lão Sư nhường lại vị trí tam tào tôn sư cho các con vậy! Đồ nhi ơi! Hy vọng các con biết nghĩ, tất cả những cái có được trên nhân gian đều là danh tướng. Đừng để danh tướng làm điên đảo chân như Phật tính của các con! Chẳng qua do Lão Sư quá si tình, đồ nhi có hiểu khổ tâm của Lão Sư chăng?

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét